Thứ Ba, 28 tháng 8, 2018

Lời Khóc Chứng số 25: Bản cáo trạng của Tập Hợp Quốc Dân Việt tổng kết 10 loại người bán nước và đồng lõa bán nước



  
Lời Khóc Chứng số 25
Bản cáo trạng của Tập Hợp Quốc Dân Việt
tổng kết 10 loại người Việt đang tự cáo thú nhận mình
đang trơ lì, phớt lờ, giả vờ, tự dối, đồng lõa hợp tác
bán nước & đàn áp quốc dân cực kỳ dã man!
Nguyễn Phú Trọng & các tay sai bán nước

cho Tàu ác cộng.

THQDV & Lm Nguyễn Văn Lý
vừa khóc vừa viết 28-8-2018

 Trước đại thảm họa của Tổ Quốc, Toàn Quốc Dân Việt có nguy cơ sắp phải làm nô lệ muôn đời cho Tàu Ác Cộng, chúng tôi thấy có trách nhiệm, thay mặt Toàn Quốc Dân Việt, viết Bản Cáo Trạng tổng kết này, để làm bài học lịch sử giá máu cho Công luận Quốc Dân Việt & Quốc Tế muôn đời sau. 

I. 10 loại người Việt đang tự đang trơ lì, phớt lờ, giả vờ, tự dối, đồng lõa hợp tác bán nước & đàn áp quốc dân cực kỳ dã man! Nguyễn Phú Trọng & các tay sai bán nước cho Tàu ác cộng nhưng giả vờ, phớt lờ, trơ lì, tự dối, phủi trách nhiệm, câm nín như không thấy, không nghe, không hiểu, không biết:

1. Đa số Trí thức đang trùm đầu bỏ lờ, chưa dám tham gia Biểu Tình Cứu Nước! Hầu hết các Chức sắc 7 Tôn giáo tại VN: Ba Hai, Cao Đài, Công Giáo, Hồi Giáo, Phật Giáo, Phật Giáo Hòa Hảo, Tin Lành, đều né tránh, chưa dám lên tiếng, chưa liều thân lãnh đạo các Tín Đồ Biểu Tình Cứu Nước! Đa số trong Tăng Đoàn Giáo Hội Phật Giáo Thống Nhất cũ & mới, đa số Mục sư các Hội Thánh Tin Lành, đa số Giám mục, Linh mục, Tu sĩ Công giáo chỉ viện cớ, mê du lịch, xây cất, xa hoa, vô cảm với Dân Tộc - Đất Nước! Các Nhân sự này đều vô trách nhiệm, vô Tổ Quốc, tự cáo thú nhận trước Lịch Sử & Tổ Quốc là chính họ: đang trơ lì thản nhiên đồng lõa hợp tác bán nước, nhưng giả vờ không biết giặc tàu ác cộng đang cướp nước & côn an tàu ác cộng - việt nô cộng đang đàn áp quốc dân cực kỳ dã man, phớt lờ bỏ mặc trách nhiệm cứu nước - cứu dân cho ai đó, một lời cầu nguyện công khai cũng không có, chỉ câm nín phủi trách nhiệm như không nghe không biết! nhưng không dám xưng tên tự hào công bố thái độ vô tâm, vô trách nhiệm, vô tổ quốc của mình!! !

2. Các nhân viên công quyền muốn cứu nước, nhưng sợ hãi, do dự, né tránh, không dám bắt Nguyễn Phú Trọng & các Tay Sai Bán Nước Cho Tàu Ác Cộng, trở thành đồng lõa bán nước.

3. Các nhân viên công quyền thụ động trước Giặc Tàu Ác Cộng đang cướp Nước quá rõ, bỏ mặc trách nhiệm cứu nước cứu dân cho ai không biết, câm nín phủi trách nhiệm như không hề nghe biết!

Chỉ chăm chăm Vì Ghế Quên Dân, Vì Thân Bám Trụ! Thực sự đồng lõa hợp tác bán nước.

4. Các nhân viên công quyền hợp tác bán nước cho Giặc Tàu Ác Cộng cướp Nước, để được địa vị, quyền lợi, tuy không đông, nhưng đang giữ các chức vụ chủ chốt, có Giặc Tàu Ác Cộng đỡ lưng.

5. Các Cơ quan, Tổ chức & người Dân chủ tâm bán đất, đảo, biển cho Tàu Ác Cộng, vì nhiều động cơ.

6. Tất cả những ai vô cảm, buông xuôi, thụ động, ích kỷ, né tránh, giả vờ không biết, hoặc quá sợ hãi.

7. Côn Đồ Cờ Đỏ & các kẻ ác tâm quyết đánh phá Quốc Dân Biểu Tình & Đấu Tranh Dân Chủ.

8. Côn An đang đàn áp, bắt bỏ tù Dân Biểu Tình, Các Tòa án kết tội nặng Dân Biểu Tình, hoạt động Dân Chủ, Nhân Quyền. chính họ đã & đang cùng nhau hợp sức bán nước!

9. Quốc Hội bù nhìn bị gian xảo nhơ bẩn thông qua Luật An Ninh Mạng Bịt Miệng Dân sáng 12-6-2018, Ông Trần Đại Quang chịu áp lực buộc ô nhục ban hành ngày 28-6-2018, hiệu lực từ 01-01-2019, vẫn bất lực chưa thể hủy bỏ Luật An Ninh Mạng Bịt Miệng Dân rất ô nhục này. Ngày 10-7-2018, Ông Trần Đại Quang ký thêm Lệnh Giới Nghiêm, để từ 01-01-2019, lúc nào đảng Việt Nô Cộng muốn, Chủ tịch Nước sẽ: Cấm biểu tình, đình công, bãi khóa, bãi thị, tụ tập đông người. chính quốc hội bù nhìn & ông trần đại quang đang cùng nhau hợp sức bán nước.

10. Nguyễn Phú Trọng & 12 Bộ Chính Trị Đảng Việt Nô Cộng đã - đang thực sự bán Nước:

II. Bán Tổ Quốc, Đất Nước, Toàn Quốc Dân Việt cho Tàu Ác Cộng. 20 chứng cứ cụ thể:

1. Trơ lì đồng lõa kế thừa Tội bán Nước của 11 Bộ Chính Trị đảng Việt Nô Cộng tiền nhiệm:

1.1. Nguyễn Ái Quốc hứa giao Việt Nam cho Tàu Chệt năm 1926 với 2 Đại Tướng Trần Canh & Vị Quốc Thanh của Mao Trạch Đông. Năm 1930, dịp lập Đảng Việt Nô Cộng, Nguyễn Ái Quốc kết lại với Tổng lý Chu Ân Lai: « Việt Nam và Trung Quốc tuy 2 mà 1. 1 dân tộc. 1 văn hóa. 1 phong tục. 1 tổ quốc. Nếu giúp chúng tôi thắng Pháp, thắng Nhật, thắng tất cả bọn tư bản Đông Nam Á, nắm được chính quyền, thì nợ viện trợ sẽ hoàn trả dưới mọi hình thức, kể cả cắt đất, cắt đảo, lùi biên giới nhượng lại cho Trung Quốc, chúng tôi cũng làm, để đền ơn đáp nghĩa» dù lời hứa này hoàn toàn không có giá trị pháp lý.

1.2. Hồ Tập Chương=Hồ Quang=Hu Zhiming=HCM ra lệnh Phạm Văn Đồng ký công hàm ngày 14-9-1958, trao gần trọn Biển Đông Nam Á, gồm 2 quần đảo Hoàng Sa - Trường Sa cho Tàu Ác Cộng. Dù công hàm này hoàn toàn không có giá trị pháp lý, vì trước 30-4-1975, 2 quần đảo Hoàng Sa - Trường Sa & Biển Đông Nam Á từ vĩ tuyến 17 trở xuống đang được Chính quyền Việt Nam Cộng Hòa quản lý.

1.3. Ngày 19-01-1974, Tàu Ác Cộng đã cướp chiếm toàn bộ 36 đơn vị đảo, cồn, đá, bãi thuộc quần đảo Hoàng Sa đang do Hải quân Việt Nam Cộng Hòa canh giữ, 75 Chiến sĩ Hải quân VNCH hy sinh. VNCH liên tiếp phản đối. Từ 30-4-1975, Việt Nô Cộng không dám kiện Tàu Ác Cộng để đòi lại.

1.4. Từ 1987-1988, Tàu Ác Cộng đã cướp chiếm các đảo Chữ Thập, Châu Viên, Ga Ven, Tư Nghĩa… thuộc quần đảo Trường Sa của Việt Nam. Đỉnh điểm nỗi đau là Lê Đức Anh cấm binh sĩ nổ súng, để dâng thêm 3 đảo Gạc Ma, Cô Lin, Len Đao thuộc Trường Sa, cho Tàu Ác Cộng ngày 14-3-1988.

1.5. Nguyễn Văn Linh, Đỗ Mười, Phạm Văn Đồng ký Mật ước Thành Đô, Tứ Xuyên ngày 04-9-1990 xin Tàu Ác Cộng cho Việt Nô Cộng được làm một khu thuộc trị nô lệ như Tây Tạng, trong đại gia đình Hán Hoa Tàu Chệt từ 15-7-2020.

1.6. Hiệp định 30-12-1999 trao cho Tàu Ác Cộng 720 km2 ở biên giới Việt-Tàu & Hiệp định 25-12-2000 trao cho Tàu Ác Cộng 11. 000 km2 vùng biển vịnh Bắc Bộ.

1.7. 10 tỉnh biên giới sát Tàu Cộng cho Tàu Ác Cộng thuê 50 năm 306. 000 hecta rừng đầu nguồn chiến lược bắc VN. Bí thư Phạm Minh Chính Quảng Ninh đã cho thuê vài nơi dọc biên giới Tàu Cộng đến 120 năm.

1.8. Từ 2008, Việt Nô Cộng tham ngu, miễn hộ chiếu cho mỗi ngày hơn 10. 000 Tàu Chệt tự do tràn vào toàn Đất Việt như đất Tàu, du lịch, kinh doanh, định cư, bộ đội, làm quân Cờ Đỏ cướp phá!

1.9. Tàu Ác Cộng lập các Đặc Khu Formosa Vũng Áng - Hà Tĩnh, bauxit Tân Rai-Lâm Đồng, Nhân Cơ-Đak Nông,… độc lập riêng của Tàu Chệt, theo luật pháp của Tàu Chệt tự trị ngay trên Đất Việt.

1.10. Từ 2009-2010, 2 Đặc Khu Bauxite Tân Rai - Lâm Đồng & Nhân Cơ - Đak Nông đều do Tàu Ác Cộng quản lý, sẵn sàng nhấn chìm Đông Nam Bộ trong bùn đỏ. Hiện nay các sông Đồng Nai, La Ngà, Sài Gòn, Đa Nhim, sông Bé không còn tôm cá nữa, vì đã chết sạch hơn 200. 000 tấn tôm cá do Bauxite Tân Rai - Lâm Đồng xả bùn đỏ ngày 19-5-2018. Quốc Dân Việt phải sống chung với nguồn bùn đỏ này: sẫy thai, quái thai, dị tật, ung thư… hàng trăm năm…


2. Từ 19-01-2011, Nguyễn Phú Trọng làm Tổng Bí thư đảng Việt Nô Cộng, 10 chứng cứ Bán Nước trơ lì, lộ liễu, sâu hiểm, độc hại hơn 11 Bộ Chính Trị Đảng Việt Nô Cộng tiền nhiệm:

2.11. Cờ 6 sao trên truyền hình VTV của Việt Nô Cộng ngày 14-10-2011. Nguyễn Phú Trọng ôm hôn Tập Cận Bình giữa rừng cờ 6 sao, do các bé gái Việt cầm đón Tập Cận Bình ngày 21-12-2011 tại Hà Nội.

2.12. Hàng ngàn du khách Tàu trên tay cầm biểu ngữ, và trên ô ghi 5 chữ Hán: 越南 - 中国城 Việt Nam - Trung Quốc Thành(VN là thành phố của TQ), mặc áo hình chữ U bao quanh toàn bộ Biển Việt. Tàu Ác Cộng sản xuất bản đồ VN ghi Hoàng Sa, Trường Sa, Vân Đồn, Móng Cái, Quảng Ninh, Hải Phòng, Lạng Sơn, 1/2 Thái Bình, 1/2 Cao Bằng, 1/3 vịnh Bắc Bộ, Cát Bà, Bạch Long Vĩ… thuộc Tàu Chệt.

2.13. Ngày 24-7-2012 Tàu Ác Cộng lập khu hành chánh Tam Sa: gồm 3 quần đảo Trung Sa (Zhongsha, bãi Macclesfield & Scarborough, Philippines), Tây Sa (Xisha, Hoàng Sa), Nam Sa (Nansha, Trường Sa) của VN, đặt trụ sở tại đảo Phú Lâm, Hoàng Sa của VN, mà Tàu Chệt gọi là Vĩnh Hưng, thuộc Hải Nam. Ngày 12-7-2016, Tòa Trọng Tài Thường Trực PCA tại La Haye, Hà Lan của LHQ bác bỏ yêu sách Đường Lưỡi Bò 9 Khúc bất hợp pháp của Trung Quốc, nên T. 8-2017 Tàu Chệt thủ đoạn thay Đường Lưỡi Bò 9 Khúc, lập khu hành chánh Tứ Sa: gồm Tam Sa & thêm quần đảo Đông Sa (Dongsha, Pratas, gần Hồng Kông), cũng đặt trụ sở tại đảo Phú Lâm, Hoàng Sa của VN, để gian tham cướp chiếm toàn bộ biển Đông Nam Á của Việt Nam & của các Nước liên quan!

2.14. Nguyễn Phú Trọng bí mật dâng cảng Hải Phòng cho Tàu Ác Cộng tự do sử dụng từ 2015.

2.15. Nguyễn Phú Trọng ngày 12-01-2017 ký với Tàu Ác Cộng 15 văn kiện bán Nước rất hệ trọng, nhất là để Tàu Ác Cộng đào tạo Cán bộ cấp cao cho Việt Nô Cộng & 2 bên hợp tác quân sự…

2.16. Nguyễn Phú Trọng diễn kịch luật 3 Đặc khu Kinh tế T. 6-2018, lừa gạt Toàn Dân, trao 3 Đặc Khu chiến lược cực kỳ hệ trọng cho Tàu Ác Cộng, chỉ để hợp thức hóa việc bán Nước của Nguyễn Phú Trọng & nhóm tay sai đã dâng Tàu trước rồi. Luật Đặc Khu chưa ban hành, nhưng Tàu Ác Cộng đã xây xong các công trình ở Vân Đồn. Tàu Ác Cộng đã trợ cấp cho dân Tàu qua Vân Đồn định cư. Đặc khu Bắc Vân Phong uy hiếp Cam Ranh & Phú Quốc nối liền Campuchia còn nguy hiểm cho Việt Nam hơn. Đặc Khu là lãnh thổ bị trao 50-120 năm, 99% vào tay Tàu Cộng, 4-5 thế hệ Tàu Chệt sinh sống với luật pháp riêng, chắc chắn trở thành lãnh thổ vĩnh viễn của Tàu Ác Cộng như Tây Tạng!

2.17. Việt Nô Cộng để Tàu Ác Cộng chốt cả triệu quân trên Đất Việt, như trên đất Tàu. Hải quân Tàu Ác Cộng đã & đang khống chế Biển Việt, đánh giết ngư dân Việt ngang ngược như trên Biển Tàu Chệt, mà Việt Nô Cộng im lặng không dám kiện Tàu Ác Cộng ra tòa án Liên Hiệp Quốc.

2.18. Tàu Chệt tràn lan lấn chiếm Đà Nẵng, Bình Dương, Nha Trang, Đà Lạt… như đất Tàu!

2.19. Ngày càng nhiều trẻ em - phụ nữ Việt bị Tàu Chệt bắt cóc làm nô lệ tình dục, cưỡng bức làm vợ, giải phẩu lấy nội tạng, làm thịt, chế biến thức ăn tại các tiệm ăn Tàu như công luận đang thông tin.

2.20. Hiện nay Tàu Chệt trên Đất Việt đã hơn 10 triệu, trong đó hơn 1 triệu bộ đội Tàu Ác Cộng!

III. Nhờ cậy & hợp tác với Tàu Ác Cộng giết hại & đàn áp Quốc Dân Việt.

* Tội ác của Nguyễn Phú Trọng & Tô Lâm đại gian cực ác, đã nhờ cậy & hợp tác với Tàu Ác Cộng, ra lệnh các Côn An đàn áp rất tàn bạo dã man Quốc Dân Việt Biểu Tình cứu Nước, dùng cả xe tăng cán chết Quốc Dân, từ sáng 10-6-2018 đến hiện nay! 10 chứng cứ rất rõ đây:

1. Nguyễn Phú Trọng đã ra mắt Liên Minh Cờ Đỏ ngày 29-10-2017 tại Nghệ An, gồm Côn Đồ Tàu Chệt & Việt Nô Cờ Đỏ, đi đánh phá Quốc Dân Việt cả Nước. Từ sáng 10-6-2018 đến nay Côn Đồ Cờ Đỏ đang trà trộn, dùng các thủ đoạn rất ác xấu như máy phá não, nước pha thuốc độc, phá sóng wifi… để tiêu diệt & đánh phá mọi cuộc Biểu Tình của Quốc Dân Việt khắp Đất Việt. Quân đội Tàu Ác Cộng đã & đang ngang ngược rải quân đàn áp Quốc Dân Việt trên Đất Việt như trên đất Tàu, là bằng chứng nô lệ rất hèn nhục quá rõ của Việt Nô Cộng!

2. Thuê mỗi côn đồ cờ đỏ 750 ngàn VNĐ mỗi ngày, để đánh phá, cướp giật, đàn áp, đánh đập hết sức tàn bạo dã man tất cả Quốc Dân Việt đi Biểu Tình, đi đường, đi làm, hoặc đang ở nhà!

3. Cho phép Côn an & Côn Đồ Cờ Đỏ hãm hiếp Quốc Dân nữ, không bị xử lý gì. Có em đã bị hãm hiếp sáng 23-6-2018, bị hoảng loạn như người điên, đang điều trị ở bệnh viện tâm thần Biên Hòa!

4. Cho phép Côn An & Côn Đồ Cờ Đỏ gian xảo hét to lên vu khống Quốc Dân Việt cướp điện thoại, để chính Côn An & Côn Đồ Cờ Đỏ mượn cớ Cướp Giật Điện Thoại, Túi Xách, Tiền Bạc Của Quốc Dân Việt, như quà chiến lợi phẩm, không bị trách nhiệm, còn được hoan hô khen thưởng!

5. Cho phép côn an đánh đập dã man, tra tấn cho đến chết, ép Dân nhận tiền mua chuộc biểu tình, nhận tội gây rối bạo loạn, từ sáng CN 10-6-2018!

6. Quân đội Tàu Ác Cộng dùng xe tăng BRT160 đàn áp Quốc Dân Việt Biểu Tình ở Bình Thuận từ ngày 11-6-2018!

7. Quân đội Tàu Ác Cộng & Côn an Việt Nô Cộng ném lưu đạn cay vào Quốc Dân Việt Biểu Tình ở Bình Thuận từ ngày 11-6-2018! Cho Côn đồ Cờ Đỏ ném chất nổ & gạch đá vào nhà Cựu Tù Nhân Lương Tâm Đỗ Thị Minh Hạnh tại Di Linh, Bảo Lộc, Lâm Đồng tối 26-6-2018!

8. Quân đội Tàu Ác Cộng & Côn an Việt Nô Cộng dùng máy phát hạ âm phá não của Quốc Dân Việt Biểu Tình từ sáng 10-6-2018!

9. Tàu Ác Cộng, Côn an & Côn đồ Cờ Đỏ Việt Nô Cộng dùng nước độc để lừa gạt Quốc Dân Việt Biểu Tình, bị uống lầm khắp Đất Việt từ sáng 10-6-2018!

10. Từ 10-8-2018, Nguyễn Phú Trọng đón nhận 200 ngàn tù hình sự án chung thân do Tàu Ác Cộng cho qua Việt Nam cướp phá chém giết Quốc Dân Việt Biểu Tình & sinh sống bình thường.

IV. Dùng Luật An Ninh Mạng để bịt miệng Toàn Quốc Dân Việt, với số phiếu 423/466 thuận, do tay sai gian xảo bấm trước.

Đã có 302 Đại biểu xác định họ không hề bấm nút thuận, mà vẫn có tên!

V. Bộ Chính Trị đảng Việt Nô Cộng buộc, từ 01-01-2019, Toàn Quốc Dân Việt phải quỳ yên để Tàu Ác Cộng siết cổ, vào bất kỳ lúc nào & ở đâu đảng Việt Nô Cộng muốn, bằng Lệnh Giới Nghiêm: Cấm biểu tình, đình công, bãi khóa, bãi thị, tụ tập đông người.

VI. Tội diệt chủng: Quốc Dân Việt cả Nước không an tâm tìm ra thức ăn sạch, bịt mắt liều mua thực phẩm ở chợ, trong lo sợ đã bị Tàu Chệt gây nhiễm độc, đang từ từ diệt chủng Quốc Dân Việt.

Tập Hợp Quốc Dân Việt & Linh mục Nguyễn Văn Lý
Nối kết vừa khóc vừa viết Cáo Trạng,
ngày 28-8-2018.

Share:

Xuống đường cứu nước




Xuống đường cứu nước

Đồ Hiếm
(Danlambao)


Trước khi vào bài, chúng ta hãy đọc trích đoạn lời tâm huyết của một sinh viên 19 tuổi, nói lên quyết tâm xuống đường sắp tới đây trên diễn đàn của anh Tân Thái (*):

«Người giàu có cũng phải xuống đường, vì khi Trung Quốc vào thì cũng sẽ mất hết thôi. Tôi xin tự giới thiệu tôi là con nhà giàu, thậm chí rất giàu, có tiền mà mất nước thì cũng sẽ mất tất cả. Tôi sẽ xuống đường, người giàu có, toàn dân tộc phải xuống đường.

«Tôi là sinh viên, 19 tuổi, là một người trẻ như bao người khác, thay vì cầm sách, cầm bút hay chơi game những phút rảnh rỗi, nay thì tôi không cầm sách, cầm bút mà cầm loa, cầm đồ nghề để đi biểu tình. Cầm loa để tuyên truyền, cầm đồ nghề để chiến đấu. Thay vì vận dụng trí não cho việc học hành thì bây giờ tôi sẽ vận dụng trí não cho việc vận động đấu tranh dân chủ. Tại sao tôi phải làm vậy? Vì tôi không thể thờ ơ nhìn đất nước suy vong dưới bàn tay của Việt cộng và tình hình mất nước vào tay Trung cộng. Tôi khuyên đồng bào hãy cùng tôi xuống đường vào lần tới...

«Tôi quyết tử, tôi chỉ có 1 nguyện vọng: Nếu ngày biểu tình tới con có mất đi thì xin bác Tân Thái và mọi người cúi đầu tưởng niệm con 1 giây để ba mẹ con cảm thấy hãnh diện và linh hồn con được ấm áp trên thiên đàng cùng với Thiên Chúa. Nếu con hy sinh, xin bác hãy cầu nguyện cho con. Biết đâu 15 ngày nữa không biết con có còn được sống hay không? Nếu chết, con nguyện chết cho quê hương này...

«Con xin mượn diễn đàn của bác Tân Thái để gửi đến ba mẹ con, con không thể trở thành người con như ba mẹ hằng mong muốn, nhưng con không thể thờ ơ, con không thể làm ngơ trước hiện tình đất nước, con mong ba mẹ hãy hãnh diện vì có người con như con. Nếu có kiếp sau con xin được làm con của bố của mẹ, làm một người tốt biết yêu thương đồng bào, biết chảy nước mắt vì nhân dân. Xin mọi người đừng thờ ơ, đừng làm ngơ…

«Mong mọi người hãy đứng lên. Ngày biểu tình tới tôi sẽ làm tất cả những gì tôi có để tôi bảo vệ hết tất cả mọi người bằng những gì tôi có thể. Một vòng tay của tôi không thể bảo vệ hết tất cả mọi người nhưng triệu vòng tay của mọi người cùng bảo vệ cho nhau. Chúng ta có thể bảo vệ đùm bọc cho nhau. Chúng ta có thể bảo vệ được những gì chúng ta muốn bảo vệ, chúng ta có thể thay đổi những gì chúng ta muốn thay đổi: Đó chính là một nền hòa bình dân chủ.

«Tôi chỉ là một ánh đuốc đang cháy nhen nhúm nhỏ nhoi thôi nhưng khi toàn dân chúng ta cùng nhau đứng lên sẽ soi sáng thiêu rụi được màn đêm u tối và mê muội của đảng cộng sản…

«Khi xưa Trần Quốc Toản bóp nát quả cam thì bây giờ tôi sẽ bóp nát tà quyền cộng sản này.» (Hết trích).

Vô cùng khâm phục một chàng trai nước Việt! Cám ơn hai bậc sinh thành đã sinh ra và dạy dỗ cho cháu sống có lý tưởng cao cả như thế.

Dã tâm bán nước và đường lối lãnh đạo hèn hạ của đảng cộng nô ngày nay dân Việt ai cũng thấy quá rõ, không cần phải phân tích dài dòng, mà đến lúc chúng ta phải hành động ngăn chặn và chấm dứt tội ác cộng sản. Vâng, chính người dân mới thực sự là người chủ đất nước, dân ta đã nai lưng ra làm việc đóng thuế nuôi đảng cộng nô, cũng như các lực lượng công an và quân đội từ bao năm qua, để chúng ngang nhiên cướp của lẫn cướp đoạt mọi thứ quyền cơ bản của dân ta, mặc dù chính chúng đã quy định rành rẽ trong Hiến Pháp. Đơn cử:

- Điều 25: Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tiếp cận thông tin, hội họp, lập hội, biểu tình

- Điều 28: Công dân có quyền tham gia quản lý nhà nước và xã hội, tham gia thảo luận và kiến nghị với cơ quan nhà nước về các vấn đề của cơ sở, địa phương và cả nước.

Không thể tiếp tục im lặng để bọn cộng phỉ lưu manh tự nhận là đầy tớ muốn đập đầu cắt cổ người chủ chân chính lúc nào cũng được. Hành động cấp thiết của dân ta hiện nay là cùng nắm tay xuống đường biểu tình, trước là đòi tự do dân chủ cho thế hệ chúng ta, và sau là bảo vệ chủ quyền độc lập cho các thế hệ sau này không bị Bắc thuộc lần nữa.

Thời điểm

Có kêu gọi là vào ngày 02/09, lại có hô hào là biểu tình vài hôm sau. Tính ra ngày nào xuất phát cũng được, nhưng nên làm đồng loạt cả nước để xé nhỏ lực lượng an ninh VC.

Thời gian hành động

Không phải biểu tình, bất tuân dân sự nội trong một ngày mà phải ít nhất kéo dài 3 đến 5 ngày đến khi cả guồng máy cộng sản tê liệt, đầu hàng mới thôi. Thời gian càng dài, thế dân càng tăng. Không cần có lãnh tụ hay bất kỳ đảng phái nào dẫn dắt, mà chỉ cần lòng yêu nước trong tim mỗi người con Việt thôi thúc chúng ta xuống đường biểu tình.

Chuẩn bị

Tuần lễ trước khi xuất phát người dân có thể thực hiện dần dần vài động thái bất tuân dân sự như: Rút hết tiền trong ngân hàng ra vì Hồ tệ đang mất giá hơn 5%; xin nghỉ phép 10 ngày hay cáo bệnh không đến trường hay sở làm; tuyệt đối không nhậu nhẹt (để dưỡng sức); không mua vé số (để tiếp máu cho tà quyền); tạm trì hoãn trả tiền mọi thu phí, tiền diện nước... vài tuần; không ăn chơi du lịch, mà dùng thời gian, tiền bạc để chuẩn bị gạo củi trong nhà cho những tuần biến động sắp tới.

Kẹt xe, rải truyền đơn kêu gọi biểu tình thì phải làm ngay từ bây giờ hoặc ghi lời kêu gọi lên tiền hồ cũng là một cách rất sáng tạo. Tóm lại: Dùng mọi khả năng tấn công trước để thăm dò phản ứng của côn an và tà quyền.

Địa điểm

Tại thành phố, tập trung vào những con đường huyết mạch để biểu tình. Đặc biệt Sài Gòn cần cô lập phi trường Tân Sơn Nhất sẽ gây được sự chú ý của du khách ngoại quốc ngay lập tức. Phong tỏa đài truyền thanh truyền hình của mỗi tỉnh thành, nếu có thể. Dùng xe gắn máy cũ làm vật cản để bọn côn an không thể áp sát hành hung đoàn người biểu tình. Gây cản trở hay chận giữa quốc lộ dẫn vào thành phố để chặn đường bọn côn an không thể viện binh cho nhau. Nếu có thể, tập trung tại khu bãi đang xây dựng như tại Phan Rí vừa rồi, khi bị tấn công có thể dùng đá, gạch để tự vệ và đánh đuổi bọn chó săn cơ động. Nói chung là linh hoạt và sáng tạo.

Cảnh báo

Có nguồn tin rằng, tà quyền cs đang lo sợ trước sự vùng lên của toàn dân, nên đã xin viện binh hàng ngàn tên du côn du kề Tàu khựa sang tiếp ứng, nên chúng ta phải hết sức đề cao cảnh giác với âm mưu khiêu khích cũng như tàn ác dã man của bọn Tàu này. Khám phá ra một tên Tàu nào trấn áp người biểu tình thì phải tri hô lên để mọi người xung quanh cùng có biện pháp khống chế nó liền. Dân mình chỉ cần nghe: «ĐCS rước Tàu khựa vào đánh dân nè bà con ơi» là dòng máu anh hùng trong mỗi trái tim Việt sẽ trào sôi tức khắc.

Tự vệ và đùm bọc nhau

Không đi lẻ tẻ từng nhóm nhỏ, biểu ngữ dụng cụ phụ tùng cứ giấu trong xách tay, đến nơi đông đúc sẽ lấy ra cũng không muộn. Nhất thiết phải đội nón bảo hiểm, mặc 2 áo gió (để giữ thân), mang theo dù (che mưa), dụng cụ sửa xe (như tuốc nơ vít, mỏ lét, búa nhỏ...), dụng cụ y tế (thuốc, bông băng cứu thương, giấy nhôm để chống loa tần số cao đàn áp, dầu tinh xả...), vài vật dụng cá nhân như nước, thức ăn khô cho đỡ đói lòng để giữ lửa cho cuộc chiến lâu dài. Đùm bọc, chia xẻ, thay phiên, chăm sóc nhau trong mọi tình huống, nhất là luôn quan tâm tới người già, phụ nữ và trẻ em.

Biểu ngữ

Viết bằng 2 thứ tiếng: Tiếng Việt và tiếng Anh để các nước ngoài biết người Việt chúng ta tranh đấu với đòi hỏi gì. Các bạn ở nước ngoài giỏi tiếng Anh xin hãy dịch dùm. Nội dung có thể là:

- Tự do, dân chủ cho Việt Nam
- VN phải có đa nguyên đa đảng
- Chống Luật Đặc Khu và Luật An Ninh Mạng
- Giải tán Quốc Hội CS bù nhìn
- Trả lại quyền tự quyết cho dân
- Thả ngay tất cả tù nhân lương tâm - Thả ngay tất cả người biểu tình ngày 10/6
- Nếu đàn áp chúng tôi sẽ tự vệ
- Trả đất cho dân oan
- Quan chức tham nhũng phải vào tù.

Lực lượng

Lực lượng càng đông, hiệu quả càng cao. Trong quá khứ, các cuộc biểu tình thành công là nhờ sức mạnh của cả trăm ngàn công nhân. Hơn 70 năm qua đảng cộng sản Việt gian đã lợi dụng mang danh là đảng của giai cấp công nông, nhưng các anh chị em công nhân hãy nhìn xem, không một tên ủy viên trung ương đảng nào xuất xứ là công nhân cả. Và đến khi Ba (Tàu) Đặc khu vào hoạt động thì các anh chị em công nhân sẽ bị tước đi công ăn việc làm ngay chính trên quê hương mình để trai đi làm cu ly, gái làm đĩ điếm xứ người! Cầu mong các anh chị em công nhân hãy chung sức làm tròn trách nhiệm của công dân Việt: Biểu tình dẹp bỏ đảng cộng sản - đảng cướp mạo nhận đại diện công nhân để ăn trên ngồi trước, đè đầu người dân lao động. Mỗi nhà máy là một địa điểm biểu tình. Biểu tình kết hợp với đình công kéo dài cho đến khi nào những yêu sách của công nhân hay cả nước được thỏa mãn mới thôi.

Cách mạng tình thương

Kính xin các bậc hướng dẫn tâm linh tại hàng trăm giáo xứ, hàng trăm chùa chiền, thánh đài hãy tiên phong đi đầu, hô hào kêu gọi tất cả tín đồ của mình càng đông càng tốt xuống đường trong giờ phút lịch sử này. Khi tín đồ gọi các ngài bằng «Cha» hay «Thầy» đều hàm ý một cách đầy tin tưởng vào sự hướng dẫn sáng suốt và lòng yêu thương tín đồ vô bờ của các vị. Chờ đến khi mất nước như Tây Tạng thì hàng trăm nhà sư tự thiêu có đuổi được giặc Tàu đô hộ? Làm theo lời dạy của Jesus, làm theo theo lòng từ bi của Phật tổ và xuất phát từ tình thương đồng bào bị nạn khổ cộng sản hơn 70 năm qua, mọi người dân sẽ ý thức trách nhiệm: Phải thực hành công lý, hành động bác ái, hành thiện, cứu trợ và có thể bị chịu nạn để cứu sống hàng thế hệ con em sau này. Khi quý vị sáng suốt dẫn đường, thì chỉ duy nhất tại Việt Nam thành công: Cuộc cách mạng tình thương thoát khỏi quỷ dữ cộng sản. Mỗi chùa chiền, mỗi nhà thờ sẽ là một địa điểm xuất phát biểu tình trong cuộc cách mạng tình thương.

Dân Oan

Tập thể Dân Oan Bắc Trung Nam - hàng triệu người phải xem đây như là cơ hội cuối cùng để đòi lại quyền sở hữu đất đai ông cha mình đã để lại, nên phải hiệp thông nhau cùng biểu tình. Nếu không, trong tương lai khi TC tràn vào thì ngay cả chữ «dân oan» cũng không còn, mà cả nước sẽ toàn là công dân hạng hai, trước là dân Hán, rồi sau mới đến dân tộc thiểu số Kinh!

Muốn có sự hỗ trợ một cường quốc nào đó thì đầu tiên dân ta phải chứng minh được với thế giới lòng mong muốn thay đổi thể chế mãnh liệt từ phía toàn dân và quyết tâm chấp nhận hy sinh mất mát, thì thế giới mới đầy đủ danh chính ngôn thuận vào giúp ta giải trừ cộng sản.

Truyền thông

Hãy trực tiếp (live) truyền đi mọi diễn biến của cuộc biểu tình, cũng như ghi lại hành động khủng bố, tàn ác của tà quyền cs Việt gian truyền ra khắp thế giới. Truyền thông càng nhanh, người Việt nước ngoài và các tổ chức đoàn thể nhân quyền sẽ càng có đầy đủ hình ảnh để đưa ra thế giới, ngăn cản kịp thời các hành động thảm sát dân lành của bọn VC. Gửi riêng cho các nhà báo lề đảng, đây là thời cơ cuối cùng để quý vị đứng thẳng làm người, trả lại danh dự cho những người dân đấu tranh, mà không phải suốt đời khòm lưng làm kiếp chó báo nô cho đảng cộng sản Việt gian. Tóm lại, với mỗi máy điện thoại đều có thể ghi lại giây phút viết trang sử mới của dân tộc Việt và truyền trực tiếp ra toàn thế giới đánh động lương tâm lòng người giúp cuộc biểu tình thành công.

Chiêu hồi

Các đảng viên từ cao đến thấp, tướng tá quân đội, công an thực sự phản tỉnh, các nhân sĩ trí thức, các văn nghệ sĩ, các nhà báo chán ghét chế độ thì hãy tập trung biểu tình để xé/đốt thẻ đảng, buông súng và đứng hẳn về lề dân, chứ cái kiểu chủ trương «thư kiến nghị» hay «đối thoại, góp ý cho đảng sửa đổi» chỉ là tiếp tục bị CSVN bịp bợm như từ bao năm qua. Theo truyền thống nhân đạo của vua Trần, hỡi những ai/đảng viên đang làm việc trong hệ thống khủng bố và mafia của đảng CSVN phải dừng ngay tội ác và quay về với dân thì mọi lỗi lầm sẽ được bỏ qua. Hãy công bố các bí mật, mưu đồ đàn áp và giết hại dân lành của côn an và chóp bu cs (qua email hay mạng xã hội), để cứu sinh mạng của nhiều người dân đấu tranh, đây chính là hành vi đoái công chuộc tội luôn được toàn dân ghi nhớ.

Nguyên tắc tối thượng của người biểu tình luôn là ôn hòa, bất bạo động, vì ta mà bạo động trước thì cs sẽ có cớ để nổ súng bắn vào người biểu tình. Vũ khí của chúng ta là đôi chân và tiếng hét vang những đòi hỏi chính đáng. Chắc chắn bọn an minh mật vụ sẽ đối phó bằng bạo lực dùi cui, nắm đấm, cú đạp vô cùng tàn bạo. Trong tình huống như thế và chắc chắn sẽ xẩy ra như thế, thì chúng ta có quyền tự vệ khi thân thể bị xâm phạm vô lý đúng như Hiến Pháp quy định (Điều 20 trong HP: Mọi người có quyền bất khả xâm phạm về thân thể; không bị tra tấn, bạo lực, truy bức, nhục hình hay bất kỳ hình thức đối xử nào khác xâm phạm thân thể, sức khỏe, xúc phạm danh dự, nhân phẩm).

Người dân biểu tình không nên mang cờ Phúc Kiến hay hình ảnh Hồ Giáp xuống đường, như vậy là vẫn còn chưa dứt khoát từ bỏ đảng cộng sản hại dân bán nước. Chính kiến cần phải phân minh rạch ròi, chỉ có hai chọn lựa: Cộng sản hay Không cộng sản. Không thể ngụy biện «cs xưa tốt nay xấu» để khư khư giữ đảng là một sự sai lầm lẫn quẫn và là đồng phạm của tội ác.

Con đường ta đi

Con đường tự do, dân chủ và pháp trị là con đường đúng đắn nhất mà hầu như cả thế giới đã đi qua và đang đà phát triển, chỉ trừ mấy nước cs và độc tài. Khi người dân có quyền bầu cử tự do, theo mô hình tam quyền phân lập, quốc hội lập hiến, rồi quốc hội lập pháp sẽ hình thành minh bạch. Hết nhiệm kỳ, dân lại lựa chọn những người tài đức khác ra thay thế... Nếu có người hỏi, khi cs sụp đổ rồi thì ai sẽ đảm nhận chính phủ lâm thời? Tìm đâu xa, hàng trăm tù nhân lương tâm, các ngài lãnh đạo tinh thần (bất kể tôn giáo nào), đã luôn lên tiếng chống đối tà quyền bao năm qua là xứng đáng nhất. Họ luôn dũng cảm và sẵn sàng hy sinh cả tính mạng cho non nước này. Một chính quyền non trẻ trong giai đoạn đầu có thể sẽ mắc phải ít nhiều sai lầm, nhưng chắc chắn sẽ tốt hơn cái thể chế độc tài độc trị cs khốn nạn tàn bạo vạn lần.

Đây không phải là lần đầu tiên con dân Việt biểu tình mà nhìn lại cả quá trình tranh đấu của toàn dân từ 2011 đến nay, chúng ta vô cùng tự hào nhận ra chúng ta ngày càng phát triển về dân trí cũng như số lượng đã tăng lên rất nhiều. Điểm lại 7 năm trở lại đây, Dân Oan coi như biểu tình liên tục bất cứ ở tỉnh thành nào, sau đó phải kể đến những cuộc biểu tình tầm vóc quốc gia như 2011, 2014 có khi lên tới 22 tỉnh thành: Chống đường lưỡi bò của TC, chống giàn khoan HD 981 của TC; qua 2015 biểu tình bảo vệ cây xanh tại Hà Nội; rồi 2016 chống Formosa xả thải; 2018 chống luật An Ninh mạng, Dự Luật bán nước Đặc Khu và những cuộc biểu tình lớn nhỏ khác của các giáo xứ Hà Tĩnh đã diễn ra đều đặn… Nếu không có cuộc biểu tình rầm rộ ngày 10/06/18 vừa qua thì coi như Luật Đặc Khu đã bị bọn Quốc hội bù nhìn bấm nút thông qua rước voi về dày mả tổ từ tám hoánh rồi. Biểu tình chứng tỏ đã có tác dụng vô cùng hữu hiệu khi người dân không có một tấc sắt trong tay mà muốn đòi hỏi tà quyền phải thoái vị.

Giờ lịch sử sang trang đã điểm, xin kết luận bằng câu nói của sinh viên 19 tuổi ở trên vì sao ta phải xuống đường: «Không thể thờ ơ nhìn đất nước suy vong dưới bàn tay của Việt cộng và tình hình mất nước vào tay Trung cộng!»

(*) Xin hãy bỏ ra 5 phút để nghe một sinh viên 19 tuổi nói lên quyết tâm xuống đường:
Đồ Hiếm

Share:

Thứ Hai, 27 tháng 8, 2018

Cảm nghĩ nhân dịp kỷ niệm lần thứ 64 ngày thọ nạn của Đức Huỳnh Giáo Chủ, Vị sáng lập Giáo Hội Phật giáo Hòa Hảo


Cảm nghĩ nhân dịp kỷ niệm lần thứ 64
ngày thọ nạn của Đức Huỳnh Giáo Chủ,
Vị sáng lập Giáo Hội Phật giáo Hòa Hảo




Nguyễn Chính Kết



Khi tìm hiểu các tôn giáo, tôi đặc biệt lưu ý đến hai tôn giáo phát xuất từ lòng dân tộc: Đạo Cao Đài và Phật giáo Hòa Hảo. Hai tôn giáo này có chung một đặc điểm là khả năng hội nhập văn hóa rất cao, nghĩa là diễn tả và thực hành sứ điệp của tôn giáo mình phù hợp với văn hóa, cung cách suy nghĩ và ngôn ngữ của dân tộc. Đạo Cao Đài thì dùng nền tảng Kinh Dịch để giải thích về Thượng Đế, PGHH thì diễn tả và giải thích đạo Phật theo cung cách Việt Nam, đặc biệt phù hợp với giới nông dân.


Riêng PGHH, khi đọc về Đức Huỳnh Giáo Chủ, tức Đức Huỳnh Phú Sổ (1920-1947), tôi rất cảm phục về đầu óc và trí tuệ của ngài. Dù mới chỉ học xong sơ học yếu lược Pháp-Việt, tương đương với bằng tiểu học (do bị bệnh nên không thể tiếp tục học cao hơn), thế mà chỉ trong thời gian 8 năm (từ 1939 đến 1947), ngài đã lập nên một mối đạo có khá nhiều tư tưởng tiến bộ và có hàng triệu tín đồ tại Việt Nam.



Chân dung Đức Huỳnh Giáo Chủ



Tôn giáo nào cũng có một số ưu điểm vượt trội so với những tôn giáo khác. PGHH cũng có một số ưu điểm đặc biệt. Là một người đang đấu tranh cho dân chủ, tôi rất tâm đắc với một số đặc điểm của PGHH, đương nhiên do Đức Huỳnh Giáo Chủ chủ trương.


1) Tinh thần dân chủ của PGHH: Các vị lãnh đạo PGHH −các Ban Trị Sự− là do các tín hữu bầu lên với một nhiệm kỳ nhất định, chứ không do các bề trên chỉ định và bổ nhiệm với nhiệm kỳ hầu như vô thời hạn. Các vị lãnh đạo PGHH được bầu lên không được thần thánh hóa theo kiểu tôn sùng lãnh tụ.


Tại Việt Nam, vào thời Đức Huỳnh Giáo Chủ, ý niệm dân chủ còn rất xa lạ đối với quần chúng, thậm chí đối với cả giới trí thức, thế mà ngài −một người mà bằng cấp chỉ tương đương với bằng tiểu học− lại biết áp dụng tinh thần dân chủ vào ngay tôn giáo và tổ chức chính trị mình sáng lập. Có thể nói PGHH là một tôn giáo rất tiến bộ về tính dân chủ.


2) Tinh thần quốc gia dân tộc của PGHH. Theo giáo lý của PGHH, người tín hữu phải ghi lòng tạc dạ “tứ trọng ân” để lo báo đáp suốt đời. 4 trọng ân đó là: ân tổ tiên, ân đất nước, ân tam bảo, ân đồng bào và nhân loại. Trong 4 trọng ân, thì ân đối với đất nước và ân đối với đồng bào, dân tộc đã chiếm hết hai trọng ân rồi, nên một tín hữu PGHH chân chính phải luôn nặng lòng đối với tổ quốc, dân tộc và đồng bào mình. Ít có tôn giáo nào coi đất nước, quê hương, đồng bào nặng tình đến như vậy.


4 trọng ân ấy khiến các tín đồ PGHH trở nên rất kiên cường, sẵn sàng bảo vệ đạo pháp, đồng thời rất anh hùng chống lại giặc ngoại xâm thời Pháp thuộc cũng như hiểm họa bị Hán hóa hiện nay. Và cũng rất kiên quyết chống lại chế độ độc tài phản dân hại nước do đảng CSVN lãnh đạo, đang sẵn sàng tiếp tay giúp Trung cộng Hán hóa dân tộc.


3) Tinh thần dấn thân chính trị của PGHH: Một khi đặt nặng tinh thần quốc gia dân tộc, thì khi đất nước lâm nguy, dân tộc đau khổ, đạo đức xuống cấp, bất công tràn lan… việc tự nhiên phải làm là có hành động thích hợp cứu nguy tổ quốc. Khác với rất nhiều tôn giáo, PGHH chủ trương dấn thân chính trị, nhất là khi đất nước bị ngoại bang hay bị một chế độ phi nhân tàn bạo cai trị. Dấn thân làm chính trị trong trường hợp này hoàn toàn phù hợp với chủ trương của Đạo Phật, là đạo gốc của PGHH. Trong Lục Độ Tập Kinh, một bộ kinh Phật xuất hiện vào thế kỷ II, có câu: “Thấy dân đau khổ oán thán, vị Bồ tát gạt nước mắt xông vào môi trường chính trị hà khắc cứu dân khỏi lầm than”. Chính Đức Huỳnh Giáo Chủ đã làm gương về mặt này.


Ngài đã thành lập Dân Xã Đảng với chủ trương “Toàn Dân Chính Trị” được xây dựng trên nguyên tắc nền tảng “chủ quyền thuộc toàn dân”. Tư tưởng dân chủ của ngài quả đi trước thời đại: người dân muốn làm chủ đất nước thì phải hành xử quyền làm chủ của mình. Hành xử quyền làm chủ đất nước là đã dấn thân vào chính trị. Ngược lại có dấn thân vào chính trị mới thể hiện được quyền làm chủ đất nước. Ngài cũng lập quân đội để chống lại thực dân Pháp, đồng thời chống lại Việt Minh vì ngài biết ý đồ đen tối và thủ đoạn độc ác của họ, dù họ cũng cùng chống lại thực dân Pháp như ngài. Vì thế, ngài bị cả thực dân Pháp lẫn Việt Minh thù ghét. Nhưng Việt Minh còn tệ hơn thực dân Pháp, đã mưu sát ngài ngày 16-4-1947 (tức 25 tháng 2 năm Đinh Hợi).


Chính trị mà ngài chủ trương là chính trị vương đạo, khác hẳn với thứ chính trị bá đạo mà Cộng sản và nhiều nhà chính trị trên thế giới áp dụng. Chính trị vương đạo là đường lối chính trị chủ trương đạo đức, phù hợp với đòi hỏi của lương tri, lương tâm, với Thiên đạo cũng như Nhân đạo, nhằm phục vụ lợi ích cộng đồng dân tộc hoặc cộng đồng nhân loại. Còn chính trị bá đạo là thứ chính trị sẵn sàng sử dụng những thủ đoạn gian trá, bịp bợm, tàn bạo để nắm quyền lực, nhằm phục vụ tham vọng và lợi ích cá nhân hoặc đảng phái.


Đối với ngài, tôn giáo và chính trị vương đạo không hề đối kháng nhau, trái lại phải đi đôi với nhau. Bản chất của mọi tôn giáo là chống ác và khuyến thiện. Các tôn giáo có bản chất chống lại sự ác, cho dù sự ác ấy là do nhà cầm quyền đương thời gây nên. Thật phi lý và mâu thuẫn khi cho rằng sự ác do ai gây nên thì tôn giáo có quyền chống, còn sự ác do cộng sản hay nhà cầm quyền đương thời gây nên thì không được chống vì chống như thế là làm chính trị. Lý luận như thế rõ ràng là ngụy biện. Đó chính là thứ thuốc phiện làm tê liệt bản chất chống ác, chống bất công của các tôn giáo. Tôn giáo nào mất đi bản chất chống ác khuyến thiện, lại còn sẵn sàng thỏa hiệp với sự ác, thì không còn là tôn giáo đúng nghĩa nữa. Tương tự như muối mà mất đi vị mặn thì không còn là muối nữa.


Với tư tưởng, chủ trương và việc làm kể trên của Đức Huỳnh Giáo Chủ, ngài không chỉ là giáo chủ một tôn giáo, mà còn là một nhà ái quốc xuất sắc, một vị anh hùng dân tộc, một tấm gương sáng ngời xứng đáng làm bổn mạng cho những người đang đấu tranh cho tự do dân chủ Việt Nam hiện nay.


Houston, ngày 9-4-2011


Nguyễn Chính Kết
Share:

Chủ Nhật, 26 tháng 8, 2018

TN22b - Tình yêu và luật lệ, điều nào quan trọng hơn cho việc nên thánh?


CHIA SẺ TIN MỪNG


Chúa Nhật thứ 22 Thường Niên

(02-9-2018)


(bài tham khảo)

Tình yêu và luật lệ,
điều nào quan trọng hơn cho việc nên thánh?




1. Hai cung cách giữ đạo khác nhau

Trong đoạn Tin Mừng về việc Đức Giêsu làm sáng mắt một người mù bẩm sinh vào ngày sabát (Ga 9,1-41), ta thấy hai não trạng hay hai cung cách giữ đạo khác nhau giữa Đức Giêsu và người Pharisêu. Một đằng nhìn thấy con người để yêu thương, còn một đằng chỉ nhìn thấy lề luật, nguyên tắc để tuân giữ. Nghĩa là một đằng quan trọng hóa con người, còn một đằng quan trọng hóa lề luật. 

Khi thấy một người mù cần được giúp đỡ, thì Đức Giêsu động lòng thương và ra tay cứu giúp, bất chấp hôm đó là ngày sabát, là ngày mà luật Môsê cấm ngặt không được làm việc. Như vậy, Ngài coi việc cứu người quan trọng hơn việc giữ luật sabát, cho dù đây là luật buộc rất ngặt: người vi phạm ở mức nghiêm trọng có thể bị tử hình (x. Xh 31,14-15; 35,2). Thế mà Ngài lại «hay chữa bệnh vào ngày sabát» (Ga 5,16). Còn người Pharisêu coi việc giữ luật sabát quan trọng hơn việc cứu người, vì họ cho đây là luật buộc rất ngặt. Theo họ, thà để người khác tiếp tục bị mù, bị thiệt hại, bị chết, còn hơn là vi phạm lề luật của Thiên Chúa.



2. Quan niệm khác nhau giữa người Pharisêu và Đức Giêsu

Hai thái độ ngược nhau đó luôn luôn tồn tại trong cách giữ đạo của các tín đồ trong mọi tôn giáo. Thái độ nào cũng có những lý do chính đáng và hợp lý của nó. Thái độ nào cũng đúng, nhưng đúng ở những mức độ tâm linh cao thấp khác nhau, tùy theo quan niệm cao thấp khác nhau.

Theo quan điểm của người Pharisêu thì luật giữ ngày sabát là luật Môsê, cũng là luật của Thiên Chúa. Vì thế, người công chính phải tuân giữ lề luật, càng công chính thì càng phải giữ luật một cách chi tiết. Do đó, khi thấy Đức Giêsu chữa bệnh trong ngày sabát, họ bàn thảo với nhau: «Ông ta không thể là người của Thiên Chúa được, vì không giữ ngày sabát» (Ga 9,16). Họ quan niệm: nếu Đức Giêsu là người của Thiên Chúa thì tất nhiên Ngài phải giữ luật Môsê, thậm chí còn nghiêm chỉnh hơn chính họ nữa. Quan điểm của họ quả hết sức hợp lý vì nó hoàn toàn được xây dựng trên rất nhiều đoạn Kinh Thánh khuyên, thậm chí buộc người ta phải giữ luật (x. Đnl 27,26; 30,10; Gs 22,5; 23,6; 1V 2,3; v.v…). Vì thế, đối với họ, việc giữ luật tôn giáo là vô cùng quan trọng. Do đó, nếu có sự xung đột giữa một bên là giữ luật Chúa, một bên là đòi hỏi của lương tâm và đức ái, thì phải ưu tiên cho việc giữ lề luật.

Nhưng quan điểm của Đức Giêsu thì khác hẳn. Đành rằng luật Môsê là luật của Thiên Chúa, nhưng đó không phải là luật cho Thiên Chúa, mà là cho con người. Luật đó được lập nên vì con ngườicho con người, để phục vụ con người, con người mới là mục đích của luật đó. Do đó, nó phải thích ứng với bản tính tự nhiên và hoàn cảnh cá biệt của con người, nhưng đồng thời cũng phải phù hợp với bản chất yêu thương của Thiên Chúa. Hoàn cảnh của con người thì thay đổi tùy thời tùy nơi, còn bản chất yêu thương của Thiên Chúa thì bất biến, không bao giờ thay đổi [*].
 [*] Luật Chúa cho con người cũng như mọi lề luật khác áp dụng cho con người luôn luôn phải tùy thuộc 2 yếu tố:
● Bản chất, đường lối hay ý chí của Thiên Chúa (đây là cốt tủy của lề luật, bất biến, là hằng số, và hằng số này chính là lòng yêu thương) và
● Bản chất, hoàn cảnh hay trình độ của con người (thường thay đổi, là biến số).
Như vậy, luật Chúa cho con người tương tự như một hàm số y = ax (a=hằng số, x=biến số, do đó, y thay đổi theo 2 yếu tố đó, chứ không bất biến).
Yếu tố bất biến ở đây là lòng yêu thương, tức bản chất của Thiên Chúa, thì vô cùng quan trọng, thiếu nó, thì việc giữ luật, cũng như mọi việc làm dù tốt đẹp tới đâu cũng trở thành vô giá trị trước mặt Thiên Chúa.
Thánh Phaolô đã xác định điều quan trọng ấy trong đoạn văn: «Giả như tôi có nói được các thứ tiếng của loài người và của các thiên thần đi nữa, mà không có đức mến, thì tôi cũng chẳng khác gì thanh la phèng phèng, chũm choẹ xoang xoảng. Giả như tôi được ơn nói tiên tri, và được biết hết mọi điều bí nhiệm, mọi lẽ cao siêu, hay có được tất cả đức tin đến chuyển núi dời non, mà không có đức mến, thì tôi cũng chẳng là gì. Giả như tôi có đem hết gia tài cơ nghiệp mà bố thí, hay nộp cả thân xác tôi để chịu thiêu đốt, mà không có đức mến, thì cũng chẳng ích gì cho tôi» (1Cr 13,1-3).
Giữa lề luật và lòng yêu thương, Thánh Phaolô còn xác định rõ ràng hơn nữa:
● Rm 13,10 => «Đã yêu thương thì không làm hại người đồng loại; yêu thương là chu toàn Lề Luật vậy».
● Rm 13,8 => «Ai yêu người, thì đã chu toàn Lề Luật».
● Gl 5,14 => «Tất cả Lề Luật được nên trọn trong điều răn duy nhất này là : Ngươi phải yêu người thân cận như chính mình».
● Rm 3,20 => «Trước nhan Chúa, không người phàm nào được nhìn nhận là công chính vì đã làm những gì Luật dạy».
● Rm 3,28 => «Người ta được nên công chính vì tin, chứ không phải vì làm những gì Luật dạy» (Đức tin thật sự phải được thể hiện ra thành đức ái, nếu không thì chỉ là đức tin chết hay đức tin giả hiệu [x. Gc 2,17-18]).
Gl 5,18 => «Nếu anh em để cho Thần Khí hướng dẫn, thì anh em không còn lệ thuộc Lề Luật nữa» (Thần Khí [ở đây viết hoa] là Thần Khí của Thiên Chúa, mà bản chất của Thiên Chúa là tình yêu. Do đó, để Thần Khí hướng dẫn, phần nào đồng nghĩa với để cho tình yêu thương hướng dẫn, đúng như lập trường của Thánh Augustinô: «Ama, et fac quod vis» = «Cứ yêu đi, rồi làm gì thì làm»).

Vì thế, khi có xung đột giữa luật của Thiên Chúa với những đòi hỏi của tình yêu hay đức ái, thì phải ưu tiên tuân theo luật của đức ái. Nếu vào ngày sabát mà tình yêu hay đức ái đòi buộc phải làm việc, phải chữa bệnh, phải cứu người, thì phải chấp nhận lỗi luật sabát mới đúng với ý Thiên Chúa. Đức Giêsu đưa ra trường hợp rất cụ thể khi chữa bệnh cho một người phụ nữ bị quỷ ám: «Còn bà này, là con cháu ông Ápraham, bị Xatan trói buộc đã mười tám năm nay, thì chẳng lẽ lại không được cởi xiềng xích đó trong ngày sabát sao?» (x. Lc 13,10-17).

Vì thế, cho dù lỗi luật sabát có thể dẫn đến tử hình, nhưng Đức Giêsu hoặc các tông đồ đã nhiều lần lỗi luật sabát vì lý do bác ái hay vì một lý do chính đáng khác. Chẳng hạn, các môn đệ Đức Giêsu bứt bông lúa mì (x. Mt 12,1-8; Mc 2,23-28; Lc 6,1-5); Đức Giêsu chữa người bị bại tay (x. Mt 12,9-14; Mc 3,1-6; Lc 6,6-11); chữa một phụ nữ còng lưng (Lc 13,10-17); chữa người mắc bệnh phù thũng (Lc 14,1-6); chữa một người đau ốm ở hồ nước tại Bếtdatha (Ga 5,1-18); chữa một người mù từ thuở mới sinh (Ga 9,1-41), tất cả đều được làm vào ngày sabát. Vì theo Ngài, luật lệ chỉ là phương tiện, con người mới là mục đích. Luật lệ để phục vụ con người, chứ không ngược lại. Ngài nói: «Ngày sabát được làm ra vì con người, chứ không phải con người vì ngày sabát» (Mc 2,27).

Ngài đã bị các kinh sư và luật sĩ cảnh cáo nhiều lần về việc Ngài lỗi luật ngày sabát, và tìm cách giết Ngài, nhưng Ngài vẫn cứ «lỗi luật» sabát (x. Ga 5,16) vì lý do đức ái, bất chấp nguy hiểm. Ngài không hề khuyên bảo người bệnh hãy đến với Ngài vào ngày khác thì Ngài mới chữa bệnh cho như những người Pharisêu đã từng khuyên họ: «Ðã có sáu ngày phải làm việc, thì đến mà xin chữa bệnh những ngày đó, đừng có đến vào ngày sabát!» (Lc 13,14). Ngài không hề bảo họ đừng đến với Ngài vào ngày sabát để Ngài giữ luật sabát cho trọn vẹn, mà phản đối kịch liệt lời khuyên trên của người Pharisêu (x. Lc 13,15-17)

Cách hành xử của Ngài như thế chẳng phải là một mẫu gương để chúng ta noi theo sao, hỡi những người theo Đức Giêsu và những kẻ tự hào mình theo Ngài?



3. Tình yêu hay đức ái ví như hiến pháp, luật lệ khác ví như các khoản luật

Điều ấy cho thấy luật bác ái cao trọng hơn bất cứ loại luật lệ nào, dù là luật thành văn của Thiên Chúa như luật Môsê, hay luật của Giáo Hội và những luật lệ do con người lập ra. Vì trong Kitô giáo, đức ái được ví như hiến pháp, còn tất cả những luật lệ thành văn khác đều chỉ được ví như luật pháp mà thôi. 

Luật pháp phải thể hiện tinh thần của hiến pháp, giúp hiến pháp được thực hiện trong những trường hợp cụ thể hơn trong đời sống. Vì thế, trường hợp nào mà thi hành một điều khoản của luật pháp trở thành vi phạm hiến pháp thì trường hợp ấy, ta không nên thi hành khoản luật ấy. Nếu ai vẫn cứ thi hành khoản luật ấy, thì người ấy vi phạm hiến pháp. Nếu vì muốn thi hành cho đúng hiến pháp mà đành phải vi phạm một điều khoản trong luật pháp, thì việc vi phạm đó không còn là vi phạm nữa. Vì mục đích của luật pháp là để thực hiện hiến pháp, chứ không ngược lại.

Đức ái chính là hiến pháp, là luật tối thượng bao trùm tất cả mọi khoản luật, nên thánh Phaolô đã dám quả quyết: «Ai yêu người, thì đã chu toàn Lề Luật» (Rm 13,8; x. 18,10); «Anh em hãy mang gánh nặng cho nhau, như vậy là anh em chu toàn luật Đức Kitô» (Gl 6,2). Thánh Giacôbê thì cho đức bác ái là luật cao nhất của Kinh Thánh: «Luật Kinh Thánh được đưa lên hàng đầu là Ngươi phải yêu người thân cận như chính mình» (Gc 2,8). Lời tuyên bố của hai vị thánh này thật rõ ràng. Thánh Âu Tinh cũng nói: «Cứ yêu đi, rồi muốn làm gì thì làm» (Ama et fac quod vis).

Luật Môsê là luật của Thiên Chúa, được chính Thiên Chúa truyền qua Môsê. Thế mà khi có sự xung đột giữa luật Môsê và đức ái hay điều lương tâm đòi buộc, thì Đức Giêsu đã chấp nhận lỗi luật Môsê (tức luật Chúa) chứ không chấp nhận lỗi đức ái hay lỗi luật lương tâm. Hiện nay, luật của Đức Giêsu đã thay thế luật Môsê, và luật của Ngài là luật yêu thương, nên yêu thương chính là luật tối thượng, đúng như thánh Giacôbê đã nói ở trên (x. Gc 2,8)

Luật Môsê là luật của Thiên Chúa mà còn vậy, huống chi những luật do con người lập ra. Ai coi việc thi hành đức ái nhẹ hơn bất kỳ một khoản luật nào đó do con người lập ra, thì câu sau đây của Đức Giêsu đáng để cho họ suy nghĩ: «Dân này tôn kính Ta bằng môi bằng miệng, còn lòng chúng thì lại xa Ta. Chúng có thờ phượng Ta thì cũng vô ích, vì giáo lý chúng giảng dạy chỉ là giới luật phàm nhân» (Mt 15,8-9)

Vậy, chúng ta phải theo lập trường của Đức Giêsu hay của người Pharisêu?



4. Mục đích của lề luật là hình thành đức ái trong lòng con người

Cũng như một cây non cần phải buộc vào một cọc thẳng để cây mọc thẳng lên. Nhưng khi cây đã mọc thẳng và các mô mộc trong cây đã cứng cát rồi, thì người ta bỏ cọc đi. Luật lệ giống như cái cọc thẳng ấy để giúp cho tâm linh còn non yếu mọc thẳng lên. Nó có nhiệm vụ hình thành đức ái ở trong ta. Khi đức ái của ta đã được hình thành và trở nên vững chắc, thì ta phải hành động theo sự đòi hỏi của đức ái đã được hình thành ấy ở trong ta. Lúc ấy lề luật đã đóng hết vai trò và nhiệm vụ của nó.

Thật vậy, theo thánh Phaolô, lề luật được lập nên không phải cho người công chính, mà cho người tội lỗi tức chưa hiểu biết được cốt tủy của sự công chính (x. 1Tm 1,8-10). Ngài cũng nói: «Không người phàm nào được nhìn nhận là công chính vì đã làm những gì Luật dạy. Ngày nay, sự công chính của Thiên Chúa đã được thể hiện mà không cần đến Luật Môsê» (Rm 3,20-21; x. Gl 3,11)

Sự công chính không hệ tại việc giữ luật lệ: «Nếu người ta được nên công chính do Lề Luật, thì hoá ra Đức Kitô đã chết vô ích» (Gl 2,21); mà do việc có đức ái hay tình thương đích thực ở trong lòng hay không. Vì sự công chính hay thánh thiện hệ tại việc mình có trở nên giống Thiên Chúa hay không, có Thiên Chúa ở trong mình hay không. Mà Thiên Chúa tự bản chất chính là tình yêu, là đức ái (x. 1Ga 4,8.16). Giống Thiên Chúa là giống ở yếu tố này, chứ không phải ở bất kỳ điều gì khác.


Nguyễn Chính Kết


Share: